Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

Thơ Rubaiyat - Phần 3


101 

Hãy uống rượu vì tuổi trẻ ở trong 
Vì trong rượu cuộc đời sẽ vô cùng 
Ngồi với bạn bè trong vườn hoa nở 
Uống rượu vào cho vui vẻ, thong dong. 

102 

Chén rượu tôi ông đập vỡ tan tành 
Cổng thiên đường ông khép hở ông xanh? 
Bình rượu hồng ông đổ ra dưới đất 
Ông có say không đấy, hở ông xanh? 

103 

Làm gì có ai vô tội ở trên đời 
Người không tội là không sống mà thôi. 
Tôi mắc tội, Ngài đem bắt trị tội 
Sao lại bảo rằng Ngài cao thượng hơn tôi? 

104 

Mọi vương quốc trên đời đã đi qua 
Tốt hơn rượu ngươi không thể tìm ra 
Tiếng thở dài của người yêu dễ chịu 
Hơn mọi lời cầu nguyện chốn phù hoa. 

105 

Để cho con tim thoát khỏi nỗi buồn 
Uống chén rượu cho lòng nhẹ nhàng hơn 
Men rượu xua khỏi hồn ta buồn nản 
Rằng cuộc đời ngắn ngủi, chết đang gần. 

106 

Cuộc đời ta đầy thất vọng, chán chường 
Chỉ còn rượu ta quí trọng, yêu thương 
Rượu – máu của đời, đời là bể khổ 
Nên ta ngồi uống nước mắt quê hương. 

107 

Hãy nhớ rằng tôi uống với bạn bè 
Phải uống rượu từ khi được sinh ra 
Trời định thế, nên giờ tôi bỏ rượu 
Có khác nào phản lại ông trời kia. 

108 

Không có rượu hồn không biết hân hoan 
Uống rượu vào lý trí chạy vội vàng. 
Trong cơn say tôi thấy mình hạnh phúc 
Đời đẹp lên và sung sướng lâng lâng! 

109 

Kể từ khi có trăng sáng trên trời 
Ơ đời này chỉ nhất rượu mà thôi 
Tôi ngạc nhiên một điều đem bán rượu 
Có khác nào đem bán ánh trăng soi. 

110 

Vẫn biết rằng rượu cấm bởi Koran 
Rượu đắng cay nhưng tôi uống với em 
Chẳng vô tình như người đời vẫn nói: 
"Những thứ gì càng cấm lại càng ham". 

111 

Giữa các nàng tiên say đắm, yêu thương 
Xin cúi mình nói với rượu: cám ơn! 
Ngày hôm nay tôi thoát đời nô lệ 
Và hạnh phúc như được đến cõi tiên. 

112 

Tôi xin được cúi chào Mustafa 
Một câu hỏi xin Người hãy nghe cho: 
"Nước của nho sao Người không cho uống 
Còn thứ nước chua lại được tự do?" 

113 

Gửi đến Khayyam lời chào của tôi 
Câu hỏi của ngươi xin được trả lời: 
"Nói không phải, người dại khờ ta cấm 
Còn khôn ngoan xin cứ mặc nhà ngươi!" 

114 

Dù bạn hay thù đều khuyên bảo tôi 
Rằng từ nay với rượu hãy chia tay. 
Tôi trả lời: đêm có người bạn gái 
Chỉ còn đây chén rượu để vui ngày. 

115 

Rượu và hoa hồng đều đượm mùi hương 
Bảo cho lý trí hãy vội lên đường. 
Tâm hồn tôi chỉ rượu này thức dậy 
Xua địa ngục đi, mơ tới thiên đường. 

116 

Trước ngày về ngươi thử ngồi tính sổ 
Ngươi đến tay không, khi về có mộ. 
Ngươi bảo "không uống vì chết đang gần" 
Uống hay không vẫn chết giờ phút đó. 

117 

Rót rượu ra cho đầu óc quay cuồng 
Rượu mang cho ta quyền lực vô song. 
Hãy rót ra vì đời trôi vội vã 
Mọi thứ trên đời chỉ những lời suông. 

118 

Tôi sẽ uống say cho đến cuối đời 
Cho rượu đổ tràn lên mộ của tôi 
Cho người say đến mộ tôi thăm viếng 
Chỉ ngửi mùi là đã say gấp đôi. 

119 

Núi uống rượu vào núi cũng reo vui 
Người không yêu rượu kể cũng thiệt thòi 
Rượu là tốt lành sao đi cấm rượu 
Rượu sinh ra lòng tốt của con người. 

120 

Tôi uống rượu chẳng vì vui hay phóng đãng 
Chẳng vì để đánh đổ thiên thần đang toả sáng 
Mà chỉ muốn phút giây nhận biết sự lãng quên 
Nên bởi thế tôi chỉ uống toàn là cay đắng. 

121 

Bạn bè khuyên: "Hãy uống rượu ít thôi 
Suốt ngày say, thử hỏi lỗi của ai?" 
Tôi uống rượu – lỗi của người yêu dấu 
Không thể không say khi ở bên người. 

122 

Tôi xưa nay vẫn uống rượu hàng ngày 
Nhưng đêm này gần cuối tháng ăn chay 
Muốn – môi kề môi, ngực kề sát ngực - 
Bình rượu đầy không một phút rời tay. 

123 

Khi tỉnh rượu thấy đời không dễ thương 
Khi say rượu dễ rơi vào hoang đường 
Chỉ tình trạng nửa say mà nửa tỉnh 
Trên đời này chẳng hạnh phúc nào hơn. 

124 

"Kẻ uống rượu thiên đàng đừng trông đợi 
Ngày phán xử Người đem ra xét tội". 
Tôi không lo địa ngục cũng chẳng ước thiên đàng 
Bởi lẽ giờ phút say còn hạnh phúc gấp bội. 





125 

Trời đổ mưa như đời tuôn nước mắt 
Không uống rượu tôi không cầm lòng được. 
Hôm nay ta nằm trên cỏ nghỉ ngơi 
Ngày mai cỏ ở trên còn ta nằm dưới đất. 

126 

Tháng ăn chay nếu tôi mê khoái lạc 
Đừng nghĩ rằng tôi xấu hơn người khác. 
Chỉ bởi vì ngày tối tựa đêm đen 
Mà đêm phạm lỗi Thánh không trừng phạt. 

127 

Uống rượu đi kẻo mai ngủ muôn đời 
Như hoa kia – đời ngắn ngủi mà thôi 
Trong quán rượu, sum vầy quanh bè bạn 
Chỉ rượu thôi, cái chết chớ một lời. 

128 

Ai cũng biết rằng tôi trách tuổi già 
Cũng biết rằng tôi yêu rượu thiết tha 
Nhưng đâu biết rằng rượu kia mang lại 
Mùa xuân cho tim, tuổi trẻ cho già. 

129 

Chỉ có rượu – chỉ có rượu cho tôi 
Chỉ tình yêu – thứ khác không cần rồi. 
"Nhưng ông trời cho nhà ngươi miễn tội..." 
Không cho thì thôi – không hỏi nữa rồi! 

130 

Nếu rượu được phép uống trên thiên đàng 
Thì dưới này uống rượu lỗi lầm chăng? 
Cuộc đời này tình yêu sao tội lỗi* 
Nếu yêu nhau được phép ở thiên đàng? 

131 

Rượu vừa là bạn vừa là nhà thông thái 
Với rượu, những chính kiến khác nhau đều đoàn kết lại 
Rượu như nhà hoá học có phép thần thông 
Biến sắt, chì đều trở thành vàng ròng. 

132 

Tôi biết làm sao trái được lòng mình 
Thà như người chết dưới mộ còn hơn 
Đã bao lần tôi khóc và hối hận 
Thế mà rồi lại uống rượu nhiều hơn. 

133 

Kinh Koran dạy ta lắm điều khôn 
Nhưng rượu dạy ta cũng chẳng kém hơn 
Mỗi chén rượu – trang sách đời sống động 
Ép môi môi vào nhìn xuống thấy đáy tròn. 

134 

"Rượu là tội lỗi" – suy nghĩ đi, đừng vội 
Ngươi tự làm khổ đời, xem ra không tội. 
Bắt xuống địa ngục chỉ vì rượu và tình 
Thì thiên đàng, có lẽ, chẳng ma nào tới. 

135 

Đã bao lần sau khi tỉnh cơn say 
Tôi lại thề: bỏ uống rượu từ đây! 
Nhưng hôm nay, thực tình, không dám hứa 
Biết làm sao khi xuân đẹp thế này. 

136 

Rót rượu ra, em nhé chớ phân vân 
Thời gian đi ta không thể níu chân 
Ngày Mai chưa về, Hôm Qua đã chết 
Chỉ Hôm Nay ta hãy sống cho mình. 

137 

Tại vì sao chén rượu người để vơi? 
Nước của tình yêu hồng thắm đâu rồi? 
Tạm quên đi những điều Koran cấm 
Nếu cô đơn hãy uống cho hai người. 

138 

Chén thứ nhất – xua đi nỗi u sầu 
Chén thứ hai, quên hết những cơn đau 
Chén thứ ba, lòng tin tôi ly dị 
Chén thứ tư, cô gái rượu – nàng dâu. 

139 

Ngẩng đầu lên nhìn vào giữa trời cao 
Rót rượu ra xua hết những u sầu. 
Đến một ngày tất cả đều cát bụi 
Cái ngày này không bỏ một ai đâu. 

140 

Uống rượu đi! Đừng lo chuyện tai ương 
Rằng Ngày Mai gặp cái chết giữa đường. 
Cứ cho rằng Hôm Qua người đã chết 
Còn Hôm Nay uống rượu với người thương. 

141 

Chẳng còn người ta có thể giãi bày 
Chỉ còn rượu cho ta những cơn say. 
Đừng rời tay khỏi chiếc quai bình rượu 
Nếu tuổi già không còn ai để bắt tay. 

142 

Một ngày thiếu rượu, một ngày buồn 
Thiếu cơn say, tôi sống khó hơn. 
Gần đến ngày người mang rượu tới 
Còn tôi thì không thể nâng lên. 

143 

Tôi bây giờ như trở lại ngày xanh 
Rót chén rượu đầy, hạnh phúc đã dành. 
Đừng ngạc nhiên vì sao mà cay đắng 
Bởi đắng cay vì những tháng ngày xanh. 

144 

Ta sống hôm nay đâu biết ngày mai 
Chỉ lo âu dâng ngập giữa ngực này 
Ai biết được còn bao nhiêu ngày nữa? 
Ta phải sống sao cho khỏi phí hoài. 

145 

Cuộc đời này ta không còn trở lại 
Bạn bè ta, ta không còn tìm thấy 
Phút giây này đừng để lỡ làng trôi 
Bởi đời ta không hồi sinh trong đấy. 

146 

Từ những người lên đường không điểm cuối 
Trong số họ không một ai trở lại. 
Trước khi ngươi đi khỏi cuộc đời này 
Hãy nhìn xem có quên gì không đấy. 

147 

Muốn nếm hạnh phúc hãy rót rượu ra 
Coi khinh Ngày Mai, đừng tiếc Hôm Qua. 
Mọi gông cùm dù chỉ trong phút chốc 
Ớ người tù, hãy gỡ khỏi hồn ta. 

148 

Ngày đã qua – mau chóng quên đi 
Ngày sẽ đến – đừng nghĩ suy gì. 
Chớ bận lòng ngày qua, ngày đến 
Sống hôm nay hãy cứ vui đi. 

149 

Sách dạy khôn, tốt nhất là hãy tránh 
Tốt nhất là với người yêu đêm vắng. 
Đến một ngày số phận chưa cho về 
Thì tốt nhất rượu nồng luôn uống cạn. 

150 

Ngươi có biết vì sao lúc gần sáng 
Chú gà trống cất tiếng kêu buồn thảm. 
Bởi gà kia thấy trong ánh bình minh 
Lại một đêm đã về nơi xa vắng.



Thơ Rubaiyat - Phần 2



51 

Tôi thích cười vui hay tôi thích say nhè 
Lòng tin khác hay ánh mắt người ta. 
Tôi hỏi tim: "Con tim yêu ai vậy?" 
Tim trả lời: "Niềm vui chỉ ở nhà". 

52 

Con tim buồn sung sướng thấy hình em 
Gương mặt em, anh chẳng cần gì hơn 
Nhìn mắt em anh thấy mình trong đó 
Và trong mình anh thấy bóng hình em. 

53 

Đừng để phí đời vì những ưu phiền 
Vì những lo toan chịu đựng triền miên. 
Hãy quí trọng từng phút giây đang có 
Dâng cho tình, cho rượu, cõi trời Quên. 

54 

Người sống cả đời ích kỷ, đơn côi 
Không hối hận vì không yêu một ai 
Nhưng đến khi người về bên ngôi mộ 
Mặt đất kia quay lưng lại với người. 

55 

Hãy đến đây, em hãy đến bây giờ 
Bao muộn phiền đau khổ hãy buông tha 
Bởi sắc đẹp sẽ vội vàng đi khỏi 
Trong một ngày phía trước chẳng còn xa. 

56 

Cuộc đời ta – sự nhầm lẫn của trời trong chốc lát 
Em mang rượu, nụ cười và lửa trong ánh mắt 
Đừng tranh luận: đời muôn thuở hay đời để cho ta 
Cứ mặc đời muôn thuở còn ta thì phải chết. 

57 

Đừng hy vọng ta sẽ thành bất tử 
Già lẫn trẻ đều về bên ngôi mộ 
Cuộc đời này chẳng bất tử cho ai 
Không một ai... anh và em cũng thế. 

58 

Trong đạo Hồi giáo phái có rất nhiều 
Đã từ lâu anh chọn phái tình yêu. 
Trong hồn anh chỉ em là Thượng Đế 
Là thiên đàng nơi chỉ có tình yêu. 

59 

Liệu có ai yêu mà không đau khổ 
Đường tình yêu là con đường gian khó. 
Một ngày ta chưa đau khổ vì tình 
Thì tình yêu trong ta chưa hiện rõ. 

60 

Tình ban đầu là tình rất dễ thương 
Tình ngọt ngào trong hoài niệm xa xăm. 
Yêu là đau, là đợi chờ, trông ngóng 
Và khổ đau còn hành hạ ta luôn. 

61 

Tội cho con tim như giá băng lạnh ngắt 
Với tình yêu chưa bao giờ thấy mặt 
Bởi con tim yêu – một ngày trôi qua 
Thiếu người yêu là một ngày đánh mất. 

62 

Ai không điên cuồng, người đó không yêu 
Tình yêu như một cơn bệnh hiểm nghèo. 
Tình – ngọn lửa, cháy đêm ngày không nghỉ 
Chẳng có thuốc nào chữa khỏi được người yêu. 

63 

Cây đứng yên. Đêm vắng, một mình ta 
Trong bóng đêm rơi xuống một cành hoa. 
Em đi rồi. Giữa lòng ta cay đắng 
Chỉ còn đây cơn mê sảng cùng ta. 

64 

Trên đời này còn ai quý hơn em 
Em – nắng trong mắt và lửa cháy trong tim 
Tình yêu em với anh là tất cả 
Anh quí em hơn cả cuộc đời mình. 

65 

Trời sinh ra người xinh đẹp như em 
Để cho chị hằng cũng phải đánh ghen 
Mặc người ta trang hoàng cho ngày hội 
Em mới là ngày hội của lòng anh. 

66 

Tháng ăn chay với rượu phải giã từ 
Những ngày vui chỉ còn lại trong mơ 
Thương bình rượu không có người động đến 
Thương cây đàn lặng lẽ khóc như mưa. 

67 

Chén rượu đầy – người anh em, bè bạn 
Đôi môi em như bông hoa hồng thắm 
Đôi má em như màu đỏ rượu này 
Mái tóc đen cho lòng anh say đắm. 

68 

Người muốn yêu nhưng không muốn đánh mất đầu 
Có ai thực lòng yêu mà lại tỉnh táo đâu. 
Người mơ được yêu với cái đầu tỉnh táo? 
Thì cứ mơ đi – mơ ước có ai cấm người đâu! 

69 

Đường tình yêu đã chọn – cứ thế mà đi 
Dù vất vả, gian lao – chớ quản ngại gì 
Nhưng đến khi người đi về tới đích 
Thở phào ra cho thiên hạ đều nghe. 

70 

Trên đường tình đừng vội giục dây cương 
Kẻo ngã lăn quay, rơi xuống bên đường. 
Đừng trách ai vì tình yêu đau khổ 
Phải cực hình nếu muốn được yêu thương. 

71 

Tình và đam mê không ý hợp tâm đầu 
Nếu sống chung thì sẽ sống không lâu. 
Như gà với chim ưng cùng cất cánh 
Dù có bay cũng không thể bay cao. 

72 

Nếu yêu thương hãy biết sống xa nhau 
Trong đợi chờ hãy biết chịu cơn đau. 
Ép con tim như hoa nằm trong nụ 
Biết hy sinh cho hoa mãi đượm màu. 

73 

Người con gái, người làm vỡ tim tôi 
Con tim người cũng nức nở khôn nguôi. 
Tôi chẳng biết tìm đâu ra thuốc đắng 
Khi mà tôi cũng đau đớn như người. 

74 

Với người tình, dù với người đẹp nhất 
Khi chia tay đừng khổ đau nước mắt. 
Sắc đẹp qua mau như một giấc mơ 
Dù cố bao nhiêu cũng đành để mất. 





75 

Anh sợ lắm, em nhớ mang rượu tới 
Để cho rượu xua đi bao buồn tủi 
Và để cho hoa cỏ cứ lớn lên 
Trong một ngày ta chưa về cát bụi. 

76 

Tình bỗng nhiên như máu chảy trong người 
Suy nghĩ về em nặng trĩu lòng tôi 
Em chiếm giữ tôi cả hồn lẫn xác 
Tôi sống đây nhưng sống bởi người thôi. 

77 

Tôi hỏi người yêu – không chỉ một lần: 
"Những lời em sao em bẻ hết trơn?" 
"Lời của em làm sao qua miệng nhỏ 
Nếu như em không bẻ nó từng phần!" 

78 

Trước mặt anh cánh cửa khoá im lìm 
Có tiếng thì thào về Anh và Em 
Nhưng không thể nhìn ra, rồi sau đấy 
Chẳng còn Anh mà cũng chẳng còn Em. 

79 

Những ngày đầu em âu yếm cùng anh 
Rồi một hôm em nổi trận lôi đình. 
Anh chẳng buồn, chỉ thương cho số phận 
Và vẫn rất mong em sẽ làm lành. 

80 

Đã nghĩ rằng sẽ tin những lời em 
Lời ngọt ngào sao lòng nỡ không tin 
Giờ mới hiểu muôn loài trong vũ trụ 
Đều đổi thay, kể cả ánh mắt nhìn! 

81 

Sống với tình, sống bằng sự khôn ngoan 
Trên đường đời không cần chỗ dừng chân. 
Chỉ tình yêu mới là mầm sự sống 
Thiếu tình yêu, đời như thế chẳng cần. 

82 

Hãy cho tôi một bình rượu thật đầy 
Cô bán hàng cứ rót chớ dừng tay. 
Giờ chỉ rượu người bạn hiền duy nhất 
Cả bạn và tình đều đã đổi thay. 

83 

Ngày hôm qua mệt mỏi, buồn tê tái 
Bên người đẹp hôm nay tôi trẻ lại 
Hồn vui tươi như hoa giữa mùa xuân 
Nỗi buồn xưa đã tan thành mây khói. 

84 

Hãy coi chừng với người đẹp mời chào 
Sắc đẹp, tình yêu – nguồn gốc mọi khổ đau 
Là thế giới của những gì không bền vững 
Làm cho tim đau rồi vội bỏ đi mau. 

85 

Cứ lấy hết đi nhưng để rượu cho tôi 
Và lửa tình hãy để lại cho tôi. 
Tôi đã từng uống rượu và dan díu 
Thì cứ để cho tôi đến hết đời. 

86 

Trong tim tôi tình đã chết từ lâu 
Giờ chẳng yêu nên cũng chẳng khổ đau 
Đời trôi qua chẳng còn em, chẳng rượu 
Câu thề nguyền – vẫn sống, có sao đâu! 

87 

Ngày mới yêu em đẹp tựa thiên thần 
Còn bây giờ em giống quỉ sa-tăng 
Gương mặt em như mùa đông băng giá 
Như áo lông chồn khoác giữa mùa xuân. 

88 

Cô bán hàng ơi chén lại cạn rồi 
Giọt rượu nồng đã khô héo trên môi 
Bởi giờ không còn nữa người yêu dấu 
Người chân tình không chót lưỡi đầu môi. 

89 

Rượu cấm uống, nhưng có bốn điều "nhưng": 
Ai, với ai, khi nào và có chừng 
Nếu tuân theo cả bốn điều vừa kể 
Người khôn ngoan uống rượu cứ ung dung. 

90 

Rượu uống với người không dốt hơn mình 
Hoặc là uống vui vẻ bên người tình. 
Đừng kể ra bao nhiêu ngươi đã uống 
Uống phải đàng hoàng, chững chạc, thông minh. 

91 

Để cho rượu luôn mang lại niềm vui 
Chén rượu trên tay tôi giữ suốt đời! 
Đừng để ý vật trên tay tôi giữ 
Mà hãy nhìn rượu có giữ được tôi! 

92 

Kẻ hành khất uống rượu ngỡ ông hoàng 
Cáo uống rượu thành sư tử hiên ngang. 
Già uống vào thành trẻ vô tư lự 
Trẻ uống vào thành chín chắn, khôn ngoan. 

93 

Không uống rượu tôi không trở thành chín chắn 
Nhưng uống rượu luôn xấu hổ cho số phận. 
Uống rượu có thể ông hoàng, nhà thông thái, ma cà bông 
Nhưng nếu không thành những người trên, đừng có uống. 

94 

Bên cửa sổ náo nức một ngày vui 
Trong lòng tôi mong rượu đến bồi hồi 
Nếu cho rằng sự thật là cay đắng 
Thì chỉ đi tìm trong rượu mà thôi. 

95 

Uống rượu tuyệt vời nếu trong tim mùa xuân 
Nếu người đẹp dịu dàng, say đắm ngồi gần. 
Trong thế giới này hoang tàn, đổ nát 
Trời cho ta chén rượu để lãng quên. 

96 

Núi uống rượu vào núi cũng reo vui 
Chỉ người ngu sống thiếu rượu mà thôi. 
Rượu dạy ta: cứ uống vào một chén 
Bản tính người sáng tỏ như ban ngày. 

97 

Uống rượu vào cho dậy sức thanh xuân 
Cho con tim vui rạo rực muôn phần 
Hãy để rượu cháy bừng như ngọn lửa 
Và mang đi như nước cuốn nỗi buồn. 

98 

Uống chén rượu con tim hết kiêu căng 
Mọi sự việc đều trở nên rõ ràng. 
Uống rượu vào quỉ sa-tăng ngoan ngoãn 
Say bồng bềnh quì xuống bên Adam. 

99 

Tôi uống rượu thay vì đọc Koran 
Quán rượu là Thánh đường, tôi – con chiên. 
Tôi uống say khi về ai cũng hỏi: 
"Ông từ đâu về đấy, ông say mèm?" 

100 

Rượu là nước, là xúc cảm, mạch đời 
Là hạnh phúc, tôi – tiên tri của ngươi 
Tôi đem so với lời Koran dạy: 
Thánh bảo rằng: "Rượu có lợi cho người!"


Thơ Omar Khayyam - Phần I


1 

Thức dậy đi và hãy ngắm vừng đông 
Tuổi trẻ ơi hãy mau rót rượu nồng. 
Giây phút này tuyệt vời đang đi khỏi 
Một mai này ngươi tìm lại đừng mong. 

2 

Cô bán hàng hãy mang rượu ra đây 
Cuộc đời ta được sống chẳng bao ngày. 
Việc ở đời cứ nhận như quà tặng 
Đừng sợ gì đừng đổ lỗi cho ai. 

3 

Cuộc đời ngươi dù đã đủ đầy 
Đừng vội vàng từ chối cơn say. 
Sự giàu có hôm nay ban tặng 
Có thể trời lấy lại ngày mai. 

4 

Xua nỗi buồn ra khỏi cuộc đời ta 
Bởi ngày mai Cát bụi cả thôi mà 
Thành Cát bụi ta nằm trong Cát bụi 
Chẳng Cuối cùng, chẳng Rượu, chẳng Bài ca. 

5 

Một người khôn thức người ngủ gật gù: 
Tỉnh dậy đi! Ai hạnh phúc trong mơ. 
Hãy vứt ngay cái trò như người chết 
Sau này chết rồi hãy ngủ, hãy mơ. 

6 

Ngày Hôm Qua đừng có tơ hoài 
Đừng sợ hãi đứng trước Ngày Mai. 
Đừng buồn về tương lai, quá khứ 
Hãy sống bằng hạnh phúc Hôm Nay. 

7 

Quyển sách đời tôi đang đoán từng dòng 
Thì vẳng bên tai giọng của người khôn: 
Chẳng gì hơn được chìm vào quên lãng 
Trong vòng tay người đẹp dáng như thông. 

8 

Môi của người như ngọc, dáng – như thông 
Rót rượu ra cho thêm đẹp vườn hồng. 
Ta sợ người điên cuồng như thú dữ 
Hãy nhớ đừng ăn thịt đấy, nghe không! 

9 

Uống rượu vào cho vui vẻ, hân hoan 
Rồi ngày mai ta về với suối vàng. 
Thật ngớ ngẩn tin rằng thiên đàng đợi 
Lại buồn cười trước địa ngục hoang mang. 

10 

Dù nhà ngươi có ngựa thần có thể bay lên tận trời xanh 
Thì cũng đừng từ chối hạnh phúc mà số phận đã dành. 
Ông trời kia chẳng biết đúng hay không đúng 
Hôm nay ông đập vỡ bình mai ông đập chén luôn. 

11 

Tôi đề nghị: "Hãy khuyên cho mấy lời" 
Nhà thông thái ung dung trả lời tôi: 
"Kẻ hạnh phúc trong tay ôm người đẹp 
Và tránh xa cuốn sách dạy làm người". 

12 

Em yêu ơi mau rót rượu đi em 
Rửa sạch hôm nay hết những ưu phiền. 
Ngày Mai ư? Ngày Mai đà có thể 
Như những người đi trước bảy nghìn năm. 

13 

Như gió trên đồng như nước trên sông 
Ngày trôi đi nhưng dấu vết không còn. 
Ta hãy sống với ngày ta đang có 
Tiếc thương về quá khứ chỉ hoài công. 

14 

Thử phóng tầm mắt nhìn ra muôn phương 
Nghĩ về ngày mai mà thấy tiếc thương. 
Nếu khôn ngoan chỉ sống ngày đang sống 
Đừng để con tim phải khổ, phải buồn. 

15 

Thôi uống rượu và quên hẳn người tình 
Sống như thế thà chết đi còn hơn. 
Đời ngắn ngủi. Sau này vô danh tiếng 
Chẳng còn gì dù chỉ dấu chân son. 

16 

Đừng sợ hãi dù hôm nay đau đớn 
Đừng nghi ngờ, thời gian làm lành hẳn. 
Phút giây này hãy cứ sống cho vui 
Còn sau đấy, điều gì đến, cứ đến. 

17 

Trên đời này chỉ sẵc sắc không không 
Hãy vui lên, đừng rầu rĩ trong lòng. 
Điều gì qua – đã qua, điều gì đến – chẳng biết 
Đừng bận lòng vì đời chẳng như mong. 

18 

Hát ra hát – như hoạ mi, cho hay 
Uống ra uống – với bạn bè, cho say. 
Bên hoa hồng trong vườn khoe sắc thắm 
Đôi ba lần nhớ quì xuống mỗi ngày. 

19 

Hôm qua cơn mưa tưới khắp vườn tược 
Hôm nay con tim rộn ràng trong ngực 
Trên cỏ xanh uống rượu với người tình 
Cho sống lại những ai nằm dưới đất. 

20 

Uống rượu đi kẻo mai về cát bụi 
Không bạn bè, vợ con, một mình thui thủi. 
Có một điều xin nói nhỏ vào tai: 
Hoa khi đã tàn, hoa không tươi lại. 

21 

Cơn gió mát gợi cho lòng khao khát 
Tuyệt vời thay giữa trời cao tiếng hát 
Suối róc rách và chim hót trên cành 
Tất cả tuyệt vời nhưng chỉ với em. 

22 

Nhiều bông hoa cho ngươi nở trong đời 
Đừng tin gì – đều gian dối  cả thôi 
Cuộc đời ta là kẻ đi, người đến 
Hái hoa đi! Thời gian sẽ hái ngươi. 

23 

Người hạnh phúc ngồi trên bãi cỏ xanh 
Bên chén rượu, âu yếm với người tình 
Nếu nói rằng người nghĩ về Thượng Đế 
Hay ý trời – qủa là chuyện huyên thiên. 

24 

Hoa hồng mỉm cười bên chén rượu vui 
Chim hoạ mi say rượu cũng bồi hồi 
Ghé tai tôi: "Cuộc đời không trở lại 
Một mai này về cát bụi cả thôi". 





25 

Mỗi sáng dậy ta lại bắt tay nhau 
Trong phút giây ta quên mọi khổ đau. 
Ta khoan khoái thở khí trời buổi sớm 
Ngực đầy căng ta sung sướng thở phào. 

26 

Chẳng tội gì đi ngồi chờ ngày chết 
Chờ một ngày tôi về làm đất sét. 
Đến một ngày tôi chưa trở thành bình 
Mỗi buổi sáng bình rượu đầy uống hết. 

27 

Nếu cuộc đời này có rượu và em 
Suối róc rách và chim hót trên cành 
Ai đấy bảo cuộc đời là bể khổ 
Tôi nghĩ rằng thiên đàng cũng đâu hơn. 

28 

Gương mặt phụ nữ dịu dàng và hoa cỏ xanh tươi 
Tôi vẫn ham mê một khi còn sống trên đời 
Tôi đã, đang và có lẽ vẫn còn uống rượu 
Uống đến giây phút cuối cùng của cuộc đời tôi. 

29 

Tôi hỏi già về thế giới bên kia 
Trong góc nhà đang uống rượu say sưa. 
"Cứ uống đi! Tới đó còn xa lắm 
Những kẻ ra đi chưa thấy ai về". 

30 

Vẫn ham mê từng gương mặt dễ thương 
Và ham mê một thú uống rượu nồng. 
Tôi cố gắng phần của mình nhận hết 
Đến một ngày riêng chưa trở thành chung. 

31 

Bên nhau vui vẻ dưới trăng này 
Rượu nồng xin hãy uống cho say 
Mai mốt ta về thân cát bụi 
Trăng vàng muôn thuở vẫn còn đây. 

32 

Tỉnh như sáo tôi tìm rượu và vui 
Thấy bông hoa khô héo, vẻ ngậm ngùi. 
Tôi hỏi hoa: "Vì đâu mà nên nỗi?" 
Hoa trả lời: "Vì uống rượu và vui." 

33 

Sao hoa tươi tàn chóng vậy, than ôi! 
Vườn địa đàng ai biết được trên trời. 
Cứ vui đi kẻo mai rồi quên lãng 
Đời không còn nhắc tên bạn và tôi. 

34 

"Cần phải sống – dạy ta trong đời và cả trong kinh – 
Các con sống thế nào thì cứ thế hồi sinh!" 
Tôi với người tình không rời xa chén rượu 
Để thức tỉnh ra trong ngày phán xử cuối cùng. 

35 

Cả trời đất bước vào tháng ăn chay 
Không ai yêu và cũng chẳng ai say. 
Bình rượu nồng đành tạm thời quên lãng 
Vườn hoa dành cho lũ trẻ đùa chơi. 

36 

Đừng sợ gai nếu muốn chạm hoa hồng 
Đừng sợ say nếu muốn uống rượu nồng. 
Còn tình yêu nếu tuyệt vời say đắm 
Thì con tim tan vỡ cũng đừng thương. 

37 

Hãy hy sinh tất cả vì người tình 
Ngay cả những gì ta quí hơn mình 
Trao tình yêu đừng bao giờ tính toán 
Dù cả cuộc đời, dù có vỡ tim. 

38 

Nhìn thấy em lòng tôi bao sung sướng 
Chẳng biết nói gì, tôi đành im lặng. 
Thượng Đế ơi! Sao con khát thế này 
Trước mặt con đang chảy nguồn rượu sống. 

39 

Đau khổ chia ly không thể nào quên 
Anh đi tìm em, tin chuyện thần tiên 
Em ở đâu, về với người đau khổ 
Để cho anh được chết ở trong hồn. 

40 

Như cái bóng khắp nơi anh đi tìm 
Em ở đâu cho anh được van xin: 
"Hãy quay về cho kẻ này khỏi chết 
Và làm mọi điều theo lệnh của em". 

41 

Hình bóng em che khuất cả thiên thần 
Khi bên em thiên đường cũng lãng quên 
Anh hôn dấu chân em như thần thánh 
Em tuyệt vời hơn cả vạn danh nhân. 

42 

Lòng ngọt ngào trong vòng tay âu yếm 
Hãy cúi đầu trước người yêu cầu khẩn 
Đừng trách chi thói đỏng đảnh của người 
Hãy yêu đi và cám ơn số phận. 

43 

Ngày hôm nay không phải hết tiền 
Nhưng chén rượu anh để sang bên. 
Anh uống rượu cho hồn say đắm 
Nhưng bây giờ anh đã say em. 

44 

Tình là trẻ trung, vô tội, đáng yêu 
Trên đời này chỉ thánh thiện tình yêu. 
Ai không yêu người đó nào có khác 
Đã chết rồi, bởi lẽ sống là yêu. 

45 

Đời cho anh cây cỏ, rượu, hoa hồng 
Nhưng tiếc rằng thiếu em giữa mùa xuân 
Đời không em chẳng gì an ủi nổi 
Nơi có em – tất cả đều không cần. 

46 

Trong cuộc đời nhiều mất mát, đắng cay 
Biết lấy gì so sánh với em đây 
Đành lấy mặt trời sánh cùng gương mặt 
Và dáng em so với dáng thông này. 

47 

Da thịt em thơm mùi của hoa hồng 
Mái tóc em còn phảng phất mùi hương 
Đôi môi em đỏ bừng như hồng ngọc 
Có điều gì bên cánh cửa run run. 

48 

Hãy đến đây cho yên lặng trong hồn 
Em đến đây rồi! Có phải em không? 
Chẳng vì hồn mà ta vì Thượng Đế 
Hãy đưa đây cho anh nắm tay em. 

49 

Trên đời này liệu có ai làm được 
Dìm đam mê trong khổ đau nước mắt 
Chỉ để chạm lên mái tóc người tình 
Tự cho mình tháo tung ra chiếc lược. 

50 

Em đến đây cho bừng sáng tâm hồn 
Hạnh phúc mỉm cười, đau khổ lãng quên 
Dù trăng có tàn, nến kia có tắt 
Đêm có em anh ngỡ mặt trời lên.


RUBÁIYÁT OF 
OMAR KHAYYÁM

Sách điện tử bản tiếng ANH và hình minh họa