Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

Thơ Rubaiyat - Phần 2



51 

Tôi thích cười vui hay tôi thích say nhè 
Lòng tin khác hay ánh mắt người ta. 
Tôi hỏi tim: "Con tim yêu ai vậy?" 
Tim trả lời: "Niềm vui chỉ ở nhà". 

52 

Con tim buồn sung sướng thấy hình em 
Gương mặt em, anh chẳng cần gì hơn 
Nhìn mắt em anh thấy mình trong đó 
Và trong mình anh thấy bóng hình em. 

53 

Đừng để phí đời vì những ưu phiền 
Vì những lo toan chịu đựng triền miên. 
Hãy quí trọng từng phút giây đang có 
Dâng cho tình, cho rượu, cõi trời Quên. 

54 

Người sống cả đời ích kỷ, đơn côi 
Không hối hận vì không yêu một ai 
Nhưng đến khi người về bên ngôi mộ 
Mặt đất kia quay lưng lại với người. 

55 

Hãy đến đây, em hãy đến bây giờ 
Bao muộn phiền đau khổ hãy buông tha 
Bởi sắc đẹp sẽ vội vàng đi khỏi 
Trong một ngày phía trước chẳng còn xa. 

56 

Cuộc đời ta – sự nhầm lẫn của trời trong chốc lát 
Em mang rượu, nụ cười và lửa trong ánh mắt 
Đừng tranh luận: đời muôn thuở hay đời để cho ta 
Cứ mặc đời muôn thuở còn ta thì phải chết. 

57 

Đừng hy vọng ta sẽ thành bất tử 
Già lẫn trẻ đều về bên ngôi mộ 
Cuộc đời này chẳng bất tử cho ai 
Không một ai... anh và em cũng thế. 

58 

Trong đạo Hồi giáo phái có rất nhiều 
Đã từ lâu anh chọn phái tình yêu. 
Trong hồn anh chỉ em là Thượng Đế 
Là thiên đàng nơi chỉ có tình yêu. 

59 

Liệu có ai yêu mà không đau khổ 
Đường tình yêu là con đường gian khó. 
Một ngày ta chưa đau khổ vì tình 
Thì tình yêu trong ta chưa hiện rõ. 

60 

Tình ban đầu là tình rất dễ thương 
Tình ngọt ngào trong hoài niệm xa xăm. 
Yêu là đau, là đợi chờ, trông ngóng 
Và khổ đau còn hành hạ ta luôn. 

61 

Tội cho con tim như giá băng lạnh ngắt 
Với tình yêu chưa bao giờ thấy mặt 
Bởi con tim yêu – một ngày trôi qua 
Thiếu người yêu là một ngày đánh mất. 

62 

Ai không điên cuồng, người đó không yêu 
Tình yêu như một cơn bệnh hiểm nghèo. 
Tình – ngọn lửa, cháy đêm ngày không nghỉ 
Chẳng có thuốc nào chữa khỏi được người yêu. 

63 

Cây đứng yên. Đêm vắng, một mình ta 
Trong bóng đêm rơi xuống một cành hoa. 
Em đi rồi. Giữa lòng ta cay đắng 
Chỉ còn đây cơn mê sảng cùng ta. 

64 

Trên đời này còn ai quý hơn em 
Em – nắng trong mắt và lửa cháy trong tim 
Tình yêu em với anh là tất cả 
Anh quí em hơn cả cuộc đời mình. 

65 

Trời sinh ra người xinh đẹp như em 
Để cho chị hằng cũng phải đánh ghen 
Mặc người ta trang hoàng cho ngày hội 
Em mới là ngày hội của lòng anh. 

66 

Tháng ăn chay với rượu phải giã từ 
Những ngày vui chỉ còn lại trong mơ 
Thương bình rượu không có người động đến 
Thương cây đàn lặng lẽ khóc như mưa. 

67 

Chén rượu đầy – người anh em, bè bạn 
Đôi môi em như bông hoa hồng thắm 
Đôi má em như màu đỏ rượu này 
Mái tóc đen cho lòng anh say đắm. 

68 

Người muốn yêu nhưng không muốn đánh mất đầu 
Có ai thực lòng yêu mà lại tỉnh táo đâu. 
Người mơ được yêu với cái đầu tỉnh táo? 
Thì cứ mơ đi – mơ ước có ai cấm người đâu! 

69 

Đường tình yêu đã chọn – cứ thế mà đi 
Dù vất vả, gian lao – chớ quản ngại gì 
Nhưng đến khi người đi về tới đích 
Thở phào ra cho thiên hạ đều nghe. 

70 

Trên đường tình đừng vội giục dây cương 
Kẻo ngã lăn quay, rơi xuống bên đường. 
Đừng trách ai vì tình yêu đau khổ 
Phải cực hình nếu muốn được yêu thương. 

71 

Tình và đam mê không ý hợp tâm đầu 
Nếu sống chung thì sẽ sống không lâu. 
Như gà với chim ưng cùng cất cánh 
Dù có bay cũng không thể bay cao. 

72 

Nếu yêu thương hãy biết sống xa nhau 
Trong đợi chờ hãy biết chịu cơn đau. 
Ép con tim như hoa nằm trong nụ 
Biết hy sinh cho hoa mãi đượm màu. 

73 

Người con gái, người làm vỡ tim tôi 
Con tim người cũng nức nở khôn nguôi. 
Tôi chẳng biết tìm đâu ra thuốc đắng 
Khi mà tôi cũng đau đớn như người. 

74 

Với người tình, dù với người đẹp nhất 
Khi chia tay đừng khổ đau nước mắt. 
Sắc đẹp qua mau như một giấc mơ 
Dù cố bao nhiêu cũng đành để mất. 





75 

Anh sợ lắm, em nhớ mang rượu tới 
Để cho rượu xua đi bao buồn tủi 
Và để cho hoa cỏ cứ lớn lên 
Trong một ngày ta chưa về cát bụi. 

76 

Tình bỗng nhiên như máu chảy trong người 
Suy nghĩ về em nặng trĩu lòng tôi 
Em chiếm giữ tôi cả hồn lẫn xác 
Tôi sống đây nhưng sống bởi người thôi. 

77 

Tôi hỏi người yêu – không chỉ một lần: 
"Những lời em sao em bẻ hết trơn?" 
"Lời của em làm sao qua miệng nhỏ 
Nếu như em không bẻ nó từng phần!" 

78 

Trước mặt anh cánh cửa khoá im lìm 
Có tiếng thì thào về Anh và Em 
Nhưng không thể nhìn ra, rồi sau đấy 
Chẳng còn Anh mà cũng chẳng còn Em. 

79 

Những ngày đầu em âu yếm cùng anh 
Rồi một hôm em nổi trận lôi đình. 
Anh chẳng buồn, chỉ thương cho số phận 
Và vẫn rất mong em sẽ làm lành. 

80 

Đã nghĩ rằng sẽ tin những lời em 
Lời ngọt ngào sao lòng nỡ không tin 
Giờ mới hiểu muôn loài trong vũ trụ 
Đều đổi thay, kể cả ánh mắt nhìn! 

81 

Sống với tình, sống bằng sự khôn ngoan 
Trên đường đời không cần chỗ dừng chân. 
Chỉ tình yêu mới là mầm sự sống 
Thiếu tình yêu, đời như thế chẳng cần. 

82 

Hãy cho tôi một bình rượu thật đầy 
Cô bán hàng cứ rót chớ dừng tay. 
Giờ chỉ rượu người bạn hiền duy nhất 
Cả bạn và tình đều đã đổi thay. 

83 

Ngày hôm qua mệt mỏi, buồn tê tái 
Bên người đẹp hôm nay tôi trẻ lại 
Hồn vui tươi như hoa giữa mùa xuân 
Nỗi buồn xưa đã tan thành mây khói. 

84 

Hãy coi chừng với người đẹp mời chào 
Sắc đẹp, tình yêu – nguồn gốc mọi khổ đau 
Là thế giới của những gì không bền vững 
Làm cho tim đau rồi vội bỏ đi mau. 

85 

Cứ lấy hết đi nhưng để rượu cho tôi 
Và lửa tình hãy để lại cho tôi. 
Tôi đã từng uống rượu và dan díu 
Thì cứ để cho tôi đến hết đời. 

86 

Trong tim tôi tình đã chết từ lâu 
Giờ chẳng yêu nên cũng chẳng khổ đau 
Đời trôi qua chẳng còn em, chẳng rượu 
Câu thề nguyền – vẫn sống, có sao đâu! 

87 

Ngày mới yêu em đẹp tựa thiên thần 
Còn bây giờ em giống quỉ sa-tăng 
Gương mặt em như mùa đông băng giá 
Như áo lông chồn khoác giữa mùa xuân. 

88 

Cô bán hàng ơi chén lại cạn rồi 
Giọt rượu nồng đã khô héo trên môi 
Bởi giờ không còn nữa người yêu dấu 
Người chân tình không chót lưỡi đầu môi. 

89 

Rượu cấm uống, nhưng có bốn điều "nhưng": 
Ai, với ai, khi nào và có chừng 
Nếu tuân theo cả bốn điều vừa kể 
Người khôn ngoan uống rượu cứ ung dung. 

90 

Rượu uống với người không dốt hơn mình 
Hoặc là uống vui vẻ bên người tình. 
Đừng kể ra bao nhiêu ngươi đã uống 
Uống phải đàng hoàng, chững chạc, thông minh. 

91 

Để cho rượu luôn mang lại niềm vui 
Chén rượu trên tay tôi giữ suốt đời! 
Đừng để ý vật trên tay tôi giữ 
Mà hãy nhìn rượu có giữ được tôi! 

92 

Kẻ hành khất uống rượu ngỡ ông hoàng 
Cáo uống rượu thành sư tử hiên ngang. 
Già uống vào thành trẻ vô tư lự 
Trẻ uống vào thành chín chắn, khôn ngoan. 

93 

Không uống rượu tôi không trở thành chín chắn 
Nhưng uống rượu luôn xấu hổ cho số phận. 
Uống rượu có thể ông hoàng, nhà thông thái, ma cà bông 
Nhưng nếu không thành những người trên, đừng có uống. 

94 

Bên cửa sổ náo nức một ngày vui 
Trong lòng tôi mong rượu đến bồi hồi 
Nếu cho rằng sự thật là cay đắng 
Thì chỉ đi tìm trong rượu mà thôi. 

95 

Uống rượu tuyệt vời nếu trong tim mùa xuân 
Nếu người đẹp dịu dàng, say đắm ngồi gần. 
Trong thế giới này hoang tàn, đổ nát 
Trời cho ta chén rượu để lãng quên. 

96 

Núi uống rượu vào núi cũng reo vui 
Chỉ người ngu sống thiếu rượu mà thôi. 
Rượu dạy ta: cứ uống vào một chén 
Bản tính người sáng tỏ như ban ngày. 

97 

Uống rượu vào cho dậy sức thanh xuân 
Cho con tim vui rạo rực muôn phần 
Hãy để rượu cháy bừng như ngọn lửa 
Và mang đi như nước cuốn nỗi buồn. 

98 

Uống chén rượu con tim hết kiêu căng 
Mọi sự việc đều trở nên rõ ràng. 
Uống rượu vào quỉ sa-tăng ngoan ngoãn 
Say bồng bềnh quì xuống bên Adam. 

99 

Tôi uống rượu thay vì đọc Koran 
Quán rượu là Thánh đường, tôi – con chiên. 
Tôi uống say khi về ai cũng hỏi: 
"Ông từ đâu về đấy, ông say mèm?" 

100 

Rượu là nước, là xúc cảm, mạch đời 
Là hạnh phúc, tôi – tiên tri của ngươi 
Tôi đem so với lời Koran dạy: 
Thánh bảo rằng: "Rượu có lợi cho người!"


1 nhận xét: